Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2011

BÓNG DÁNG VIỆT NAM


Em xuất hiện khi trời quê tang tóc

Giữa phố phường chấp nhận cảnh cùm gông

Thân nữ nhi dám đọ với núi sông

Là Em đó tổ quốc ơi chứng giám

Kìa Em bước dáng uy nghi dũng cảm

Nét thanh cao ôi nhan sắc tuyệt vời

Lòng yêu Nước vang vọng khắp muôn nơi

Em xứng đáng cho bao người ngưỡng mộ

Mắt xanh biếc ,ánh sắc màu ngạo nghễ

Áo trắng trong,gói trọn tấm thân ngà

Sống oai hùng không thẹn với non sông

Có phải Em là hiện thân Trưng Triệu

Cha bị chết bởi lũ người tàn bạo

Chỉ vì yêu nước chống ngoại xâm

Thù nhà Em phong kín lại trong tâm

Cùng tuổi trẻ xuống đường đi tranh đấu

Kìa Nam nhi sao chịu làm nô lệ

sống vô tri hưởng thụ chẳng tình thương

Hãy nhìn xem tuổi trẻ đang lên đường

Hiến máu xương quyết làm nên lịch sử

Cao cả thay bao anh hùng đơn độc

Nhớ Quê hương dấu trong tiếng thở dài

Lòng xúc động nghe lòng dân oán thán!


Mặc Khách

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2011

"ĐÁP LỜI SÔNG NÚI" hát vang tại Biểu tình chống Tàu cộng xâm lược ở Saigon

NGƯỜI EM ĐI BIỂU TÌNH

Cô Trịnh Kim Tiến con gái Ông Trịnh Xuân Tùng
người bị công an csVN đánh chết, xuống đường biểu tình

Em, người em Hà Nội áo dài tha thướt
Chủ Nhật Yêu Nước hò hẹn ngọc ngà
Em đi biểu tình Hoa sen cài ngực áo
Công an chìm nổi chận đường ra
Em cài Hoa sen trên đầu ma trắc
Hôn nhẹ trán bạn dân anh em một nhà
Thù chung là quan lớn quan nhỏ bán nước
Quay súng chống thù trong hại Quốc gia

Em, người em Sài gòn tà áo tung bay
Chủ Nhật Yêu Nước như đàn bướm ngày
Lũ lượt biểu tình Hoa Sen cài môi thắm
Nhỡ công an chìm nổi chận đường ra tay
Em cài Hoa Sen lên khiên mộc
Hôn nhẹ bạn dân tình đồng bào say
Thù chung là quan lớn nhỏ bán Nước
Quay súng chống thù lũ ăn hại bay

Em, người em gái bên trời Quê Hương
Mỗi Chủ nhật Yêu Nước lại xuống đường
Thù trong Việt gian ngày đêm lo sợ
Ngán thù ngoài truyền kiếp bắc phương
Chúng biết em giòng máu Trưng Triệu Vương
Do tham vọng bành trướng hoang đường
Mãnh lực trong em là Mềm nhu đạo
Quật ngã bao kẻ thù không tiếc thương

Triệu Lương Dân


Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Thơ Trần Tr. Đạo - Phạm Lê Phan - Đỗ Tr. Quân


Trần Trung Đạo

Trên Con Đường Thế H


Anh vẫn nhớ những con đường quê cũ
Cong theo chiều của tổ quốc yêu thương
Nghìn sao lạ sáng soi bờ liễu rũ
Thời hoa niên theo giấc mộng vô thường

Còn ở đó một quê nghèo nắng bỏng
Vết chân mòn trên những cánh đồng khô

Chiều viễn xứ anh ngồi nghe tiếng sóng
Đời mười năm chưa hết nợ giang hồ

Anh muốn hát bài ngợi ca đất nước
Sao ý tình như lạc chốn xa khơi
Đôi tay nhỏ, một tâm hồn tập bước
Làm sao anh ôm hết mộng trên đời

Thơ anh đấy vẫn sẽ buồn như thế
Vẫn một màu sương khói giữa chiều lam
Thơ anh viết cho cuộc đời dâu bể
Cho niềm đau chất chứa ở trong lòng

Anh mơ viết ngàn lời thơ tuyệt đẹp
Cho bạn bè cho tổ quốc Việt
Nam
Gởi qua đấy một tấm lòng sắt thép
Trong như gương và thắm tựa hoa hồng

Anh đã nguyện đi trên đường thế hệ
Sẽ không buồn vì có các em theo
Đi đi nhé chẳng bao giờ quá trễ
Để muôn đời lịch sử tiếng thông reo.

******************************************
Phạm Lê Phan

Bài Thơ Cho Hải Ðảo Hờn Căm

Lời biển gọi cuối năm
Hờn căm trừng mắt lửa
- Hỡi Hoàng Sa, hỡi Hoàng Sa …
Mẹ đứng mũi Sơn Chà
Gửi hồn ra Ðông Hải
Ðảo nổi giận nên biển cuồn sống dậy
Ôi, đất nước ông cha: tay đứt lòng đau
Súng thét khơi xa, sao lửa đốt trong đầu
Lòng mẹ bời bời: ruột mềm máu chảy
Mắt mẹ trông vời, triền môi run rẩy:
- Hỡi Hoàng Sa, hỡi các cháu con ta?

Con cháu mẹ
Năm mươi đứa làm anh hùng của bể
Năm mươi con thành dũng sĩ Trường Sơn
Bốn ngàn năm mài nhọn mũi căm hờn
Phóng mắt hận, nghiến răng ghìm giặc Bắc.
Cờ Nương Tử phất bay hồn xâm lược
Gươm Mê Linh thét máu nhuộm đầu voi
“Trèo lên đỉnh núi mà coi
Dáng Bà quản tượng trăng soi ngời ngời”.
Cửu Chân hề, Cửu Chân ơi!
Gót nhi nữ ra khơi
Ðạp tan luồng sóng dữ
Chém cá tràng kình, rạng danh liệt nữ
Dũng khí Nhụy Kiều gục mặt Bắc quân!

Ngậm mối thù truyền kiếp mấy ngàn năm
Con cháu mẹ từng nhọc nhằn u uất
Ðắm biển mò châu phơi rừng tìm ngọc
Nanh vuốt sài lang nào kể gái hay trai
Máu mỡ no nê muông thú một bầy
Loài đỉa Hán vốn cuồng say máu Việt
Nước độc rừng thiêng một đi là một chết
Vạn người đi, không một bóng ma về

.................................................


Đỗ Trung Quân

Ai Đó Nói Với Tôi Câu Chuyện Này Có Thật

tôi

người lính gác bên ngoài sứ quán trung quốc
tôi hai mươi tuổi
có đủ kỷ luật quân đội
làm nhiệm vụ người lính cấp trên giao

tôi im lặng

nhưng tôi nói thầm
tiên sư bố chúng mày!
bọn ăn cướp
ông chỉ là thằng lính gác
nhưng quốc tịch Việt
Nam

tôi

người lính gác bên ngoài lãnh sự quán trung quốc
tôi hai mươi mốt tuổi
có đủ kỷ luật quân đội
tôi làm nhiệm vụ cấp trên giao
“này anh kia! ra khỏi khu vực này! khu cấm tụ tập!”

rồi tôi lại im lặng

chỉ nói thầm
“cứ phun bãi nước miếng vào chúng nó,

rồi đi đi những người đồng tuổi!
cam đoan coi như tôi không thấy
thật đấy!”

tôi

Người lính gác bên ngoài dinh thái thú
lặng im
nhưng lòng tôi cuộn sóng
sóng…
sóng…
sóng…


Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

KHÓC BẠN ANH LAN

THƠ CHO BẠN ANH LAN

LAN ƠI XA THẲM MUÔN TRÙNG!
NHỚ THƯƠNG BẠN QUÝ KHÔNG TRUNG NÃO NÙNG!
MÂY TRỜI CHUNG TIỄN LỆ RƠI
ANH LAN GIỜ ĐÃ RA NƠI VĨNH HẰNG!
NHỚ THƯƠNG THƯƠNG NHỚ ĐẦY VƠI!
BẠN BÈ CÒN ĐÓ LAN NƠI SUỐI VÀNG!
TIỄN ĐƯA MỘT NÉN NHANG TÀN!

TẤM LÒNG BẠN HỮU MUÔN NGÀN KHÓ QUÊN!

THANH TÀI Bạn thân