Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

TUỔI NGÀ

Một mai kia đến tuổi ngà
Làm con sáo sậu trông nhà trống không
Vì cơn mưa ướt mái đông
Vì cơn mưa tạnh ngồi trông tình chờ
Có người kinh khổ dệt thơ
Mà phân vân khó thờ ơ mở lời
Văn chương mượn chữ nhiều nơi
Vắn dài mơ mộng tình ơi hỡi tình
Lòng thường trầm nỗi diệt sinh
Cho xin hứa hẹn.,một đời làm đau
Mây mù cuối núi tan mau
Cây diêu bông đã ra màu thủy chung
Ngô đồng rơi chiếc cuối cùng
Cho thu giữ lại chân dung lá nằm
In trên mặt đất vàng căm
Chiếc khô chiếc uá chiếc trăm năm..mờ
Vậy thôi trời mở vần thơ
Và diêu bông ...đã.. thành tơ..kén nằm.

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2009

THA HƯƠNG NHỚ QUÊ NHÀ

Đêm mưa mộng thấy quê nhà
Nắng vờn sân dưới giàn hoa giấy hồng
Nằm nghe lá động bên song
Tiếng chim gọi bạn, tiếng lòng nhẹ tênh

Thân lười yêu mộng tuổi xanh
Trưa hè nắng biếc, đầu cành nắng tươi
Thời gian nhẹ áng mây trôi
Mộng phiêu du gởi cây đồi sóng sông

Đêm nay gió giật mưa giông
Tha hương mộng gởi nghìn trùng gió khơi .


B.N. Tuấn

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

VÙI LAU LÁCH

Chiều hôm xưa ngắt lạnh,về không
Nắng ở trên mây rụng cuối lòng
Nhà ai tiếng pháo mơ hồ vắng
Em từ âm vọng buổi tàn đông

Cuối một năm hay cuối một đời
Cuối thời thanh trẻ biết rong chơi
Từ đây nước đã khô thành cát
Hết một con sông mạch máu người

Bóng lạ gương soi buồn mạch thấm
Sầu cho tóc rũ mắt lệ khô
Nắng biệt bên trời mây chợt trắng
Lòng đêm cao với mộng vô thường

Khói sóng chưa tan đường mịt gió
Chiều đi quanh một vẻ thờ ơ
Bóng đuổi tinh vân đài mấy phía
Đời khôn nguôi ngậm chút ơ hờ

Rồi sẽ không tìm ra bóng đâu
Ngày xanh ôm mặt nhật qua cầu
Quỳnh hương một đóa vùi lau lách
Cồn xa cát lạnh biết nằm đau

Hoàng Xuân Sơn