Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010
Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010
Thơ Thụy An
Bóng hồng Thụy An trên đất Bắc(trước 75)
Năm đi cho tháng phai dần!
Mà trong êm ấm đã ngầm phong ba!
Gió cuốn lật úp sơn hà!
Màn che trướng gấm bỗng ra dãi dầu!
Thụy An nữ sĩ
Nàng Tô Thị
Mặc gió rụng tóc xanh từng sợi
Tung ra xa bay với mây trời
Mặc cho nắng dãi mưa phơi
Mặc cho muối mặn đã mời gió sương!
Mặc đời bao hưng tàn phế đổi!
Vẫn đăm đăm luống đợi trông chờ
Mẹ con hóa đá trơ trơ
Mẹ là tin tưởng,con là tương lai
Nữ sĩ Thụy An(Mẹ của thầy BDC)
Năm đi cho tháng phai dần!
Mà trong êm ấm đã ngầm phong ba!
Gió cuốn lật úp sơn hà!
Màn che trướng gấm bỗng ra dãi dầu!
Thụy An nữ sĩ
Nàng Tô Thị
Mặc gió rụng tóc xanh từng sợi
Tung ra xa bay với mây trời
Mặc cho nắng dãi mưa phơi
Mặc cho muối mặn đã mời gió sương!
Mặc đời bao hưng tàn phế đổi!
Vẫn đăm đăm luống đợi trông chờ
Mẹ con hóa đá trơ trơ
Mẹ là tin tưởng,con là tương lai
Nữ sĩ Thụy An(Mẹ của thầy BDC)
Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010
Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010
Tháng Giêng
Chào tháng chạp,hôm nào thì đến Tết?
Em mặc áo xanh hay áo thêu hồng
Bầu trời mây ở dưới áng mi cong
Em có muốn anh giữ giùm phân nửa?
Tháng Giêng và anh vươn vai mở cửa
Trời trên cao,em cũng ở trên cao
Tháng Giêng cho anh một nụ hoa đào
Anh gởi cho em một trời mộng tưởng..
Bài hát đó mang cho anh hò hẹn
Em nhớ mang vàng cho cúc ,ngọc cho lan
Mang cầu vồng cho khoảnh khắc mưa tan
Và một chút vai em cho huệ trắng
Tháng Giêng và anh rủ nhau ngồi dưới phố
Tô môi hồng xin nhớ cánh sen non
Tháng Giêng chờ một chút lượng Xuân em
Nụ cười đó anh chờ Xuân vĩnh viễn
Tháng Giêng và anh rủ nhau châm điếu thuốc
Điếu thuốc đầu năm và điếu thuốc đầu ngày
Vòng khói tròn khuyên phía trái,bên tai
Tà áo em có nhánh cười trong vũ điệu
Tháng Giêng và anh rót đầy trong ly rượu
Một góc trời âu yếm,khúc Bolsa
Mơ cuộn tròn trong tám chữ mây qua
Khi em tới lượn vòng trên mái tóc.....
Nguyên Sa Trần Bích Lan
Em mặc áo xanh hay áo thêu hồng
Bầu trời mây ở dưới áng mi cong
Em có muốn anh giữ giùm phân nửa?
Tháng Giêng và anh vươn vai mở cửa
Trời trên cao,em cũng ở trên cao
Tháng Giêng cho anh một nụ hoa đào
Anh gởi cho em một trời mộng tưởng..
Bài hát đó mang cho anh hò hẹn
Em nhớ mang vàng cho cúc ,ngọc cho lan
Mang cầu vồng cho khoảnh khắc mưa tan
Và một chút vai em cho huệ trắng
Tháng Giêng và anh rủ nhau ngồi dưới phố
Tô môi hồng xin nhớ cánh sen non
Tháng Giêng chờ một chút lượng Xuân em
Nụ cười đó anh chờ Xuân vĩnh viễn
Tháng Giêng và anh rủ nhau châm điếu thuốc
Điếu thuốc đầu năm và điếu thuốc đầu ngày
Vòng khói tròn khuyên phía trái,bên tai
Tà áo em có nhánh cười trong vũ điệu
Tháng Giêng và anh rót đầy trong ly rượu
Một góc trời âu yếm,khúc Bolsa
Mơ cuộn tròn trong tám chữ mây qua
Khi em tới lượn vòng trên mái tóc.....
Nguyên Sa Trần Bích Lan
Thứ Ba, 16 tháng 2, 2010
Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010
DƯA HẤU HÌNH THÁI ĐẶC BIỆT
XIN ANH MỘT LỜI HỨA
Xuân nầy nếu anh về quê ăn Tết
Còn thương em xin anh hứa một lời
Thương phế binh còn khổ lắm anh ơi !
Tìm thăm họ, nói đôi lời an ủi
Họ không trách anh, nhưng em thấy tủi
Nhớ ngày nào vì đất nước tang thương
Họ theo anh trên khắp các chiến trường
Cùng chia xẻ cảnh dầm sương dãi nắng .
Họ chiến đấu không vì riêng thù hận
Nhưng vì muốn giử nước chống xâm lăng
Cứu dân Nam khỏi cộng phỉ bạo tàn
Gây thảm cảnh nước tan nhà cửa nát .
Từ Lai-Châu núi rừng cao bát ngát
Từ Thái-Bình, Phủ-Lý, Vĩnh- Phúc-Yên
Từ sông Gianh và từ Bình-Trị-Thiên
Anh mang họ đến Cà-Mâu, Rạch-Giá .
Đời chiến binh trải qua nhiều nghiệt ngã
Anh lưu vong họ cũng chả vui gì
Vì thương binh đành im lặng đợi thì
Mong gặp bạn mừng nâng ly tái ngộ.
Đừng áo gấm về làng đi dạo phố
Hay nâng ly trong lữ quán năm sao
Mà nỡ quên cựu chiến sĩ, đồng bào
Đang thống khổ bởi cộng Hồ thổ phỉ
Tìm thăm họ không vì bất đắc dĩ
Mà vì nặng tình huynh đệ chi binh
Yêu tổ quốc nên họ đã hy sinh
Một nửa phần tay chân cho dân tộc .
Họ là những thương phế binh bất khuất
Là anh hùng, là chiến sĩ hiên ngang
Như quân Nam chiến thắng Bạch Đằng Giang
Là con cháu của Hùng vương lập quốc .
Nhớ nghe anh nếu còn thương Việt tộc
Còn biết hờn, biết nhục mất quê hương
Thì giúp dân diệt công sản bất lương
Xây dựng nước phú cường dân chủ trị ./.
** Không biết tên tác giả.
** Nhận từ một thân hữu..…
Fr: Kiet Nguyen Seattle, WA
Còn thương em xin anh hứa một lời
Thương phế binh còn khổ lắm anh ơi !
Tìm thăm họ, nói đôi lời an ủi
Họ không trách anh, nhưng em thấy tủi
Nhớ ngày nào vì đất nước tang thương
Họ theo anh trên khắp các chiến trường
Cùng chia xẻ cảnh dầm sương dãi nắng .
Họ chiến đấu không vì riêng thù hận
Nhưng vì muốn giử nước chống xâm lăng
Cứu dân Nam khỏi cộng phỉ bạo tàn
Gây thảm cảnh nước tan nhà cửa nát .
Từ Lai-Châu núi rừng cao bát ngát
Từ Thái-Bình, Phủ-Lý, Vĩnh- Phúc-Yên
Từ sông Gianh và từ Bình-Trị-Thiên
Anh mang họ đến Cà-Mâu, Rạch-Giá .
Đời chiến binh trải qua nhiều nghiệt ngã
Anh lưu vong họ cũng chả vui gì
Vì thương binh đành im lặng đợi thì
Mong gặp bạn mừng nâng ly tái ngộ.
Đừng áo gấm về làng đi dạo phố
Hay nâng ly trong lữ quán năm sao
Mà nỡ quên cựu chiến sĩ, đồng bào
Đang thống khổ bởi cộng Hồ thổ phỉ
Tìm thăm họ không vì bất đắc dĩ
Mà vì nặng tình huynh đệ chi binh
Yêu tổ quốc nên họ đã hy sinh
Một nửa phần tay chân cho dân tộc .
Họ là những thương phế binh bất khuất
Là anh hùng, là chiến sĩ hiên ngang
Như quân Nam chiến thắng Bạch Đằng Giang
Là con cháu của Hùng vương lập quốc .
Nhớ nghe anh nếu còn thương Việt tộc
Còn biết hờn, biết nhục mất quê hương
Thì giúp dân diệt công sản bất lương
Xây dựng nước phú cường dân chủ trị ./.
** Không biết tên tác giả.
** Nhận từ một thân hữu..…
Fr: Kiet Nguyen Seattle, WA
Thứ Năm, 11 tháng 2, 2010
THẾ VẬN MÙA ĐÔNG TẠI VANCOUVER VỚI CỜ VÀNG
Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010
THƠ CHÚC XUÂN
Tết đến Xuân về pháo nổ ran,
Chúc Xuân Phước Lộc Thọ ngập tràn,
Cành mai vui đón mừng Xuân mới,
Bánh ,mứt ,rượu,trà,nhạc vang vang.
Thiên Thanh
Chúc Xuân Phước Lộc Thọ ngập tràn,
Cành mai vui đón mừng Xuân mới,
Bánh ,mứt ,rượu,trà,nhạc vang vang.
Thiên Thanh
NHỚ MẸ ĐÊM XUÂN
Xuân về chạnh nhớ bóng quê
Bao năm xa xứ chưa về làng xưa
Nhớ hoài những buổi chiều mưa
Tan trường mẹ vẫn đón đưa đứng chờ
Đêm nằm thấy mẹ trong mơ
Hao gầy ánh mắt mẹ chờ mẹ trông!
Tha phương chia cách nghìn trùng
Từng đêm sương lạnh gieo lòng khổ đau
Thương con mẹ khóc đêm thâu
Chờ con mòn mõi nỗi sầu chứa chan
Xuân sang hạ đến đông tàn
Con chưa về được ngút ngàn nhớ thương
Nhìn làn tuyết trắng con đường
Nhớ hoài mái tóc điểm sương mẹ hiền
Xuân về hoa lại giăng thềm
Thêm mùa mai nở tháng Giêng ngả buồn
Võ thị Tuyết
Xuân 2010
ĐÊM XUÂN NHỚ MẸ
Đêm qua trong giấc ngủ
Con mơ về quê xưa
Rong chơi dưới bóng dừa
Đêm qua trong giấc mơ
Lang thang trên phố chợ
Nhìn Xuân tràn muôn lối
Mà nghe tim bồi hồi
Ôi Mẹ hiền ơi!
Mùa Xuân nơi xứ người
Là Đông tàn hiu hắt
Là sương tuyết mù khơi
Ôi Mẹ hiền ơi!
Chiều nay nơi xứ người
Hồn con là mây xám
Hồn con là mây xám
Buồn biết bao giờ nguôi
Con mơ về đất Mẹ
Tìm bóng mát dừa cao
Tìm khung trời mây trắng
Tìm tuổi thơ năm nào
Con mơ về dòng sông
Chảy xuôi qua ruộng đồng
Và mơ ngày tươi sáng
Mẹ không còn ngóng trông.
LÊ VĂN CHIẾU
( Lancaster, PA Xuân 1990 )
Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010
NGÀY XUÂN Ở QUÁN
Con gái mùa xuân như mới tắm
Buổi mai sương ướt cỏ hoa ngời
Lòng đá chợt mềm chao rất nhẹ
Nhớ mình vừa vượt tuổi bốn mươi
Năm nay ăn tết cùng ông Quán
Mồng một đời cay miếng mứt gừng
Chén rượu ngày xuân sao đắng miệng
Giang hồ nghe cũng đã mỏi chân.
Vẫn đi như một anh hành khất
Đuối sức nhưng quê đâu mà về
Ta sống một đời mây nhuốm bệnh
Bồng bềnh sầu đụn mấy sơn khê
Sáng nay nghe pháo ran ngoài phố
Ngòi pháo đời ta cũng cháy ngầm
Thấy gái xuân tươi lòng cũng thẹn
Chuồn chuồn xếp cánh đậu bâng khuâng
Vũ Hữu Định
Buổi mai sương ướt cỏ hoa ngời
Lòng đá chợt mềm chao rất nhẹ
Nhớ mình vừa vượt tuổi bốn mươi
Năm nay ăn tết cùng ông Quán
Mồng một đời cay miếng mứt gừng
Chén rượu ngày xuân sao đắng miệng
Giang hồ nghe cũng đã mỏi chân.
Vẫn đi như một anh hành khất
Đuối sức nhưng quê đâu mà về
Ta sống một đời mây nhuốm bệnh
Bồng bềnh sầu đụn mấy sơn khê
Sáng nay nghe pháo ran ngoài phố
Ngòi pháo đời ta cũng cháy ngầm
Thấy gái xuân tươi lòng cũng thẹn
Chuồn chuồn xếp cánh đậu bâng khuâng
Vũ Hữu Định
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)