Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

LỜI TÂM SỰ CUỐI NĂM

Không ai bắt ta làm thơ tranh đấu
Không ai ngăn ta về nước thăm quê
Nhưng vì thấy đảng độc tài, khát máu
Bán nước buôn dân, ta quyết không về
Đời Tị Nạn, ta chưa hề phản bội
Bao nhiêu năm thơ rải khắp hoàn cầu
Thơ điểm mặt bạo quyền, thơ kết tội
Tội xô loài người xuống kiếp ngựa, trâu !
Thơ ta gọi người ngủ mê tỉnh dậy
Gọi anh em sát cánh đứng cùng nhau
Thơ thật lắm, thơ nói điều ta thấy
Để kẻ ngây thơ tránh cảnh hận sầu !
Để cháu con ta đề cao cảnh giác
Không bị gạt lừa như đã, cha ông
Để chế độ bạo tàn kia, cộng sản
Chẳng sống còn, tàn phá mãi non sông
Thơ ta thế, nên chỉ người yêu nước
Yêu công bằng là thương mến thơ thôi
Còn những kẻ lòng gian tà, phản quốc
Đọc thơ ta thì căm hận từng lời ...
Chúng chặt thơ ra làm năm, làm bảy
Xuyên tạc, bất lương, thực hiện ý đồ
Nhưng chúng đã lầm, mọi người đều thấy
Thơ kiên cường, từng ý sáng trong thơ
Dù hiểm độc, chúng tung tin thất thiệt
Để gian manh, lừa dư luận, hại người
Chúng mong mỏi ta nản lòng, ngưng viết
Hoặc muốn thơ ta không sống trên đời
Nhưng chúng sẽ chẳng bao giờ toại nguyện
Vì thơ ta mang khát vọng toàn dân
Là tiếng thét đòi đời cho xứ Việt
Là lưỡi gươm chính khí diệt vô thần !
Giặc còn đó thì thơ ta còn đó
Ta chết đi, ngươì khác tiếp theo thôi ...
Khi tổ quốc còn đau trong ngục đo?
Thì đừng mong thơ lặng tiếng, im lời !!!
Xin cảm tạ những trái tim công chính
Không ngại đòn thù mà đỡ nâng ta
Hẹn ngày rất gần, quê mình lúa chín
Cờ Vàng bay ngạo nghễ khắp sơn hà ...

Trân trọng
Ngô Minh Hằng


HƯƠNG SÀIGÒN

Ta, một kẻ đơn thương thề chiến đấu
Đến hơi tàn mong lấy lại quê hương
Nếu đảng cộng còn toàn quyền thống tri.
Dù nhớ quê, ta cũng quyết không về
Ta, một kẻ kiên trì không phản bội
Phải xa quê đến nửa qủa địa cầu
Vẫn không quên giặc thù gây bao tội
Quyết không tha mặt ngựa với đầu trâu
Ta kêu gọi lương tâm người thức dậy
Cùng chung vai sát cánh nắm tay nhau
Cùng tiến lên con đường ta đã thấy
Cứu quê hương, phá hủy một thành sầu!
Ta nhắc nhở muôn người nên cảnh giác
Kẻ thù ta từng lưà dối cha ông
Đưa Việt Nam đi vào đường phá sản
Chúng buôn người và bán cả non sông!
Ta tha thiết gọi mời người yêu nước
Vì quê cha đất tổ Việt Nam thôi
Diệt quân thù, và cứu nguy Tổ Quốc
Cất tiếng cao tố cộng chẳng tiếc lời!
Ta xin người đừng chia năm xẻ bảy
Hãy cùng ta đoàn kết dựng cơ đồ
Để thế giới, năm châu đều nhìn thấy
Chí Lạc Hồng trong sáng tựa trăng thơ
Ta khuyên người đừng so đo hơn thiệt
Thương yêu nhau là sức mạnh con người
Thương đồng bào, chúng ta cùng nhau viết
Những bài thơ chống cộng để nghìn đời
Giáng Sinh đến ta thành tâm khẩn nguyện
Ơn Thanh Bình cho tất cả muôn dân
Ơn cứu rỗi cho người dân Nước Việt
Xóa âm u trong tâm khảm kẻ vô thần !
Xin soi sáng con người cộng sản đó
Biết quay về một nẻo chánh mà thôi
Hết bạo tàn, xé toang màu cờ đỏ
Cùng muôn dân thờ phượng Đấng Ngôi Lời
Ta khẩn thiết gọi mời người công chính
Hãy nhìn về nỗi khổ của dân ta
Cùng tiến lên vì cơ trời đã chín
Vung gươm thiêng diệt giặc cứu sơn hà!

Hương Saigòn (Trần Thu Hương)
kính họa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét