Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010
NGÀY TRỞ VỀ
Bảy tám năm giữa rừng sâu núi thẳm
ta hôm nay như con sáo sổ lồng
đường phía trước tưởng chừng xa vạn dặm
biết có còn một chỗ để về không?
Mắt ngơ ngác nhìn con đường lạ lẫm
chiếc áo tù qua năm tháng bạc phai
đám cây cỏ cũng nghiêng đầu từ giã
đôi bàn chân tung những bước thật dài
đã lâu lắm không ghé về Tiên Phước
bạn bây giờ có lẽ chẳng còn ai
Chiếc xe đò khặc khừ nằm nhả khói
khách trên xe thấy lạ ngẩng lên nhìn
những đôi mắt đượm nét buồn ái ngại
ta trở về, liệu còn chút niềm tin?
Mấy đồng bạc trao cho người tài xế
anh cười vui "chở giúp, khỏi đưa tiền" ..
dòng xúc cảm chợt trôi về, dịu ngọt
lòng như quen, rộn rã chuyện hàn huyên
Ngày ra tù, ta trở về, vậy đó
thù đưa ta đi trừng phạt, đọa đày
ta cứ tưởng tình người là dâu bể
đâu có ngờ những ấm áp hôm nay.
Mạc Phương Đình
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét