Thứ Ba, 19 tháng 1, 2010

NỢ MỘT ĐIỀU KHÔNG NÓI


Mơ giấc kỳ ảo về một thành phố
Em có thanh âm ngọt lịm ái tình
Mây xuống núi tạc hình em xỏa tóc
Ta lạc bên trời ngồi nhớ lung linh.

Em, hoa cúc nở trên đầu ngọn gió
Ta, tên giang hồ lang bạt đầu non
Nắng tựa lưng chiều thả vàng êm ả
Thương em hiền lành như thuở Việt Nam

Có cánh chim trời từ đâu bay lạc
Đậu trong hồn ta hót tiếng nhẹ nhàng
Chia bờ tóc em hai phần trái đất
Nửa ở bên này nửa ở Việt Nam

Nửa ở bên này dòng sông em chảy
Len êm đềm qua ngõ ngách đời ta
Có chuổi nắng ta xâu từ ký ức
Đeo nụ hôn lên gò má trắng ngà

Có giọt biển xưa chạy vòng khoé mắt
Như bóng hoàng hôn quanh quẩn nỗi sầu
Từ quê người ta nhớ về tháp Bạc
Nối nụ buồn vào mắc xích đâu đâu .

Quan Dương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét