Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

CÀ PHÊ

Cà phê

Xanh ngút ngàn viền xanh mây núi
Trắng ngỡ ngàng hoa trắng mong manh
Nhẹ thơm hương lờ lững vây quanh
Một chút nắng gió mùi hoa đắng

Tiếng cồng chiêng vang vang buôn vắng
Gọi ta về nghiêng chút hồn quê
Xa nơi ấy chiều quê êm quá
Vẳng sáo diều thơm mát hồn hoa

Chiều trên quê Buôn Mê trở nắng
Giọt vơi đầy giọt đắng trong tim
Cà phê thơm ngàn hương giăng mắc
Vương vấn tình hoa đắng lòng ta


ThanhTài

THÈM

THÈM
Thèm_ đầu ngày cất tiếng yêu đời
Thèm _giọt cà phê đắng những ban mai
Thèm_trèo lên cao ốc chơi vơi kinh thành
Gọi một tiếng lớn_Tên quê hương mình
Truyền đi ngàn hướng_lời tôi rung bao trái tim


Thèm_ nhìn sâu đôi mắt thấy hiền
Thèm_ được nghe nhắc đến tên nhau ngọt êm
Thèm_ cuộc đời mở những chân thang rất dài
Để em lên xuống khoan thai dặt dìu
Thèm_ mùi son mới_Thèm câu nói tình yêu

Thèm_hương mồ hôi đẫm,những lòng phố chen chúc con người
Thèm_trông bờ môi xinhtha thiết nhiệt tình nói chuyện tương lai
Thèm_ mới nửa câu kinh đã thấy quanh mình nở hoa trắng trong
Thèm_xem đoạn phim hay em cười trong vắt nụ hôn dài

Thèm_chạm làn khói trắng lưng trời
Thèm_ngồi bên nhau miên man hát lời vui
Thèm_ngồi co chân sát nhau bên đồi
Nửa vòng tay ấm đốt cháy lưng người
Nửa vòng hờ hững có tiếng ai gọi mời

Thèm_ nửa đêm nghe tiếng oan cừu
Gọi đường dây nóng xin lỗi chuyện xưa
Thèm_ngồi trên phiến đá chân mây cao vời
Gập ghềnh lăn bánh nhân sinh ngọt bùi
Hương hoa thơm ngát,chiều quê ơi,em và tôi


Nguyễn Đức Quang

NHƯ MÂY TRÊN CAO


Anh sẽ lên trên ngọn Hồng lĩnh
Hái cho em một cánh hoa rừng
Thầm khắc tên em vào phiến đá rêu xanh
Rồi vây quanh bằng trái tim anh
Anh sẽ lên trên ngọn Hồng Lĩnh
Giắt trong tay dáng em mà thôi
Da trời xanh xanh màu hôm ấy
Lời mơn man lời gió ru hời
Này em yêu quý em nghĩ gì?
Bầu trời nhỏ bé của đôi ta
Phía chân núi xa xa lững lờ khóm mây hồng
Hoa thiên đường mừng đôi tình nhân mới
Nước suối xa âm thầm vẫn đổ
Trong tim anh nhịp réo rắc vui
Những tiếng chim trong bụi hồng dại
Đón đưa em qua miền gió cát lạc loài
Này em yêu quý hãy cất lời
Lời ca trong sáng ngàn sao rơi
Từng giọt pha lê trắng trong hạnh phúc
Cõi vô cùng long lanh trong khoé mắt bàng hoàng mặn nồng
Chim hải âu quên vùng băng giá
Đã quay theo hình bóng yêu kiều
Anh dấu em trong lòng sâu kín thương yêu
Mình gọi nhau rộn rã non cao
Ta sẽ nương theo làn mây núi
Soi bóng nhau âm thầm bên suối xa xôi

NĐQ 1968

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

Ngâm khúc

Chàng từ đi vào nơi gió cát
Đêm trăng này nghỉ mát phương nao
Xưa nay chiến địa dường bao
Nội không muôn dặm xiết bao dãi dầu
Hơi gió lạnh người rầu mặt dạn
Giòng nước sâu ngựa nản chân bon
Đưa chàng lòng dặt dặt buồn
Bộ khôn bằng ngựa thủy khôn bằng thuyền
Nước trong chảy lòng phiền khôn xiết
Cỏ xanh thơm dạ nhớ khó quên
Nhủ rồi tay lại trao liền
Bước đi một bước lại vin áo chàng...

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

TIẾU NGẠO GIANG HỒ KHÚC (tt)

Dìu dặt mơ hồ mãi vọng ngâm..

Tiếng suối thì thầm dưới đáy khe
Tiếng đàn pha sáo thoảng sơn khê
Giai nhân nghiên nước nghiêng thành hỡi
Có phải dáng nàng mỹ nhân thê
Bỏ kiếm bỏ cung cùng nghe đàn
Anh hùng há sợ lũ tà gian
Ta tráng sĩ hề quên thế sự
Đôi mắt xanh hề kỷ hồng nhan
Khinh bạc nhìn đời say tỉnh say
Rong chơi khắp cả núi sông này
Ngừng tiêu dừng trúc tri âm hỡi
Hãy uống cùng ta một chén đầy
Thắng bại thăng trầm cũng thế thôi
Tử sinh vinh nhục chuyện luân hồi
Giàu sang phú quý trong thiên hạ
Nhẹ hẫng như làn mây trắng trôi
Nốc rượu dốc bầu ha hả cười
Giang hồ tiếu ngạo thế nhân chơi
Đây loài ác điểu tanh mùi máu
Kia lũ ma vương nấp mặt người
Vác kiếm giắt cung lại lên đường
Tóc bồng áo lộng gió ngàn phương

Mỹ nhân góc bể chân trời hỡi
hãy cạn cùng ta một hồ trường!

TIẾU NGẠO KHÚC

Nằm giữa hoa vàng mộng vó câu
Thanh gươm tráng sĩ gối ngang đầu
Ô hay tiếng sáo đâu buồn thế
Cùng với tiếng đàn quyện quyện nhau!
Rừng núi chập chùng quan ải xa
Tiếng đàn như tiếng động can qua
Biên cương một thuở hờn cung kiếm
Ngọc sáo lay lay bóng nguyệt tà
Đàn bỏ cung hồ sang cung thương
Năm cung rung chuyển cõi vô thường
Thâm sơn cùng cốc cuồng phong dậy
Thác đổ lưng đèo sấm cuối truông
Tiếng sáo lên cao rồi xuống bậc
Cung đàn chơi với níu trời không
Mây bay gió thoảng buồn man mác
Dìu dặt mơ hồ mãi vọng ngâm........

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

TÂY TIẾN

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát mưa về trong đêm khơi

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

Tây Tiến đoàn quân không mọc tóc
Quân xanh màu lá nghĩ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mờ Hà Nội dáng kiều thơm

Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây Tiến muà xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi


QUANG DŨNG


Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

ĐÔI BỜ

Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Khi chớm heo về một sớm mai

Em hãy cùng ta mơ
Mơ một ngày đất mẹ
Ngày bóng dáng quê hương
Sạch tan bóng quân thù

Xa lắm rồi em người mỗi ngả
Bên này đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tủi
Giòng lệ thơ ngây có rạt rào

PQ

ĐÔI BỜ

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

NGÀY SANH CỦA RẮN-VIII-PHAM CÔNG THIỆN

Mười năm qua gió thổi đồi Tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bên trời mây trắng cả rừng cây

Gió thổi đồi Đông hay đồi Tây
Hiu hắt quê hương bến cỏ bồng
Trong mơ em vẫn ngồi bên cửa
Tôi đứng bên đồi Tây ngóng trông

Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm "Bông Hồng Nở Trời Đông"


Phạm Công Thiện (Trích Ngày Sanh Của Rắn VIII)

PCT mất ngày 8/3/2011

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

HY VỌNG ĐÃ VƯƠN LÊN

Hy vọng đã vươn lên trong màn đêm bao ưu phiền
Hy vọng đã vươn lên trong lo sợ ngày chinh chiến
Hy vọng đã vươn lên trong nhục nhằn tràn nước mắt
Hy vọng đã vươn dậy như làn tên đang rực lên trong màn đêm

Hy vọng đã vươn lên trong bàn tay ,trên mặt mày
Hy vọng đã vươn lên trong tim người không bối rối
Hy vọng đã vươn lên bàn chân còn đi tới
Hy vọng đã vươn dậy trong lòng tôi,trong lòng anh trong lòng ai

Hy vọng đã vươn lên trong mộ sâu quên ưu saầu
Hy vọng đã vươn lên dưới mặt trời em phơi phới
Hy vọng đã vươn lên trên cuộc tình toàn thế giới
Hy vọng đã vươn dậy trong ngày qua,sang ngày nay,qua ngày mai...

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011



NGƯỚI YÊU TÔI BỆNH

Nhạc NĐQuang viết năm 1967 về đất nước VN
còn đang chiến tranh.

Nắng nóng cháy da đã về rồi
Trên thân người đẹp tôi (Nước VN)
Bão tố buốt xương cũng về rồi
Cho thêm tàn phai

"Nàng" nằm đớn đau tháng năm dài buồn hiu
Nàng nằm đớn đau giữa cơn bệnh đầy vơi
Nàng cầu cứu tôi trước cơn bệnh tả tơi
Đã lắm lúc thao thức vì nàng
Yêu thương đâu đành làm ngơ
Nghĩ đến mắt kia lúc lìa trần
Vỡ nát trái tim muôm phần

Giờ còn có đây giúp nhau cho thật nhiều
Ngày nào mất đi sớt chia chẳng được đâu


trưởng du ca NĐQ

Viet Nam quê hương ngạo nghễ

Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ cạn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng của thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loang xoang
Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôm đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào lòng nhân gian

ĐK
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông miệt mài
Từng ngày qua cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát đùa cười vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng


...Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt của người trần gian
Hỡi những ai gục xuống ,oai hùng ngẩn mặt đi lên....


Nguyễn Đức Quang(Trưởng Duca 1966 Đalat)

NGƯỜI ANH VB



HUY HIEU DU CA VN


Hình thức
Huy hiệu Duca mang hình một cây Văn ( văn hóa ) gồm có bẩy rễ, năm cành, và năm trái .

Bẩy rễ :
Tượng trưng cho nền móng Duca được đặt trên bẩy điểm căn bản : lý-tưởng, tổ-chức, lãnh-đạo, sinh-hoạt, kỹ-thuật, sáng-tạo, kinh-nghiệm.

Năm cành:
Năm cành tượng trưng cho năm điều luật Duca :
1.- Duca viên tích cực và kỷ luật trong nhiệm vụ .
2.- Duca viên bền bỉ và can đảm trước mọi khó khăn.
3.- Duca viên kiên tâm học hỏi và thực thi những điều lợi ích.
4.- Duca viên tự tin và gây tin tưởng cho mọi người .
5.- Duca viên thương yêu và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau .

Năm trái:
Tượng trưng cho năm kết qủa mà Duca viên tạo được :
1- Tinh thần cộng đồng .
2- Tinh thần nghệ thuật .
3- Tinh thần dân tộc .
4- Tinh thần tiến bộ .
5- Tinh thần nhân ái .

Mầu sắc:
Nền mầu trắng : Tinh khiết phục vụ .
Cây Văn mầu xanh đậm : Trẻ trung và bền bỉ .
Trái mầu đỏ : Can trường và thành công

BÊN KIA SÔNG

Này người yêu anh ơi
Bên kia sông là ánh mặt trời
Này người yêu anh hỡi
Bên kia đồi cỏ non đan lối
Bên kia núi núi cao chập chùng
Bên kia suối suối reo lạnh lùng
Là bài thơ toàn chữ hư vô


Này người yêu anh ơi
Cho anh nồng ấm cuộc đời
Hoa thơm đ1on ánh mặt trời
Ôi vui mừng vì mây đến rồi
Yêu nhau mình đua nhau tớu
Bước nhẹ và bước êm thôi
Nói cho vừa mình anh nghe thôi

Này người yêu anh ơi
Bên kia sông đường vẫn còn dài
Này người yêu anh hỡi
Bên kia đồng cỏ non đan lối
Trong cơn gió thoáng nghe nụ cười
Trong khe núi thánh thót lòng người
Đời tình còn vật vã không nguôi

Này người yêu anh ơi
Đêm đêm lòng vỡ tình dài
Dây xanh quấn quýt vào đời
Cho trái tình nở trên tiếng cười
Này người yêu anh hỡi
Bên trong lòng nôi êm ái
Rắc nhẹ từng cánh sao rơi
Nói cho vừa mình em nghe thôi


Nguyễn Đức Quang (Anh cả)

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

Trống Mê Linh thơ Ngân Giang..(Kỷ niệm ngà.y...Thơ cho Lê thi Công Nhâny8 tháng 3

Với dân tộc một anh thư quả cảm
Không thẹn thùng là gái Trưng Vương
Giơ cao ngọn đuốc thiên lương
Khiến bầy quỷ dữ phải buông lời chào

Với thế giới Nhân nêu gương sáng
Bao lâu còn xã hội bất công
Công Nhân mãi mãi nói "không"
Quyết không thỏa hiệp với quân bạo tàn

Hai tám tuổi vào nhà tù nhỏ
Nhân vẫn hằng một dạ đấu tranh
Mặc cho tụi ác gian manh
Đã dùng quyền lực quyết tranh ván bài

Nhân muốn người dân no ấm
Sống an lành dân chủ tự do
Đa nguyên chẳng tự nhiên cho
Nhân quyền phải lấy từ lò bạo quân

Mừng Công Nhân ra nhà tù nhỏ
Để nằm nhà tù lớn chung tay
Tám muơi lăm triệu dân này
Cùng Nhân ta quyết xây đời tự do


Trần Công

Nhân kỷ niệm ngày 8tháng 3

Trống Mê Linh

Ba năm thu phục giang san
Ba năm cởi mở tất gan xiềng cùm
Ai là giòng giống Lạc Long
Chớ quên nhi nữ anh hùng nước ta.

Hỡi ai phận gái quần thoa
Hãy noi gương sáng hai Bà Trưng vương
Ngày nao nước mạnh hùng cường
Đừng quên khúc hát Mê Linh thuở nào

Ngày xưa Tô Định quyền cao
Giết quan Thi Sách thù nào dám quên
Thù nhà nợ nước chưa yên
Mài gươm luyện kiếm ngày đêm báo thù

Thanh bình chỉ được ba thu
Tướng Tàu Mã Viện binh từ Bắc sang
Giòng sông Hát lệ ngấn hàng
Liều mình mạng thác theo chàng nước non

Sử xanh ghi lại dấu son
Ngàn năm ghi nhớ cháu con soi đường
Nào ngờ những kẻ bất lương
Đang tâm bán đất cho phường ngoại bang!!

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

Thơ Ngây

Khi ấy em còn thơ ngây
Tóc nghiêng nón lá má hây hây hồng
Em đi góc phố ngóng trông
Ngóng đôi guốc mộc ngóng trông dấu hài
Ngóng đôi môi thắm hoa cài
Vai thơm áo mỏng thơm tà áo bay
Dáng hoa chiều thắm nắng say
Một ngày vắng bóng...lắt lay.. "chuyện tình"

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011