Mười năm qua gió thổi đồi Tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bên trời mây trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi Đông hay đồi Tây
Hiu hắt quê hương bến cỏ bồng
Trong mơ em vẫn ngồi bên cửa
Tôi đứng bên đồi Tây ngóng trông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm "Bông Hồng Nở Trời Đông"
Phạm Công Thiện (Trích Ngày Sanh Của Rắn VIII)
PCT mất ngày 8/3/2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét