Chàng từ đi vào nơi gió cát
Đêm trăng này nghỉ mát phương nao
Xưa nay chiến địa dường bao
Nội không muôn dặm xiết bao dãi dầu
Hơi gió lạnh người rầu mặt dạn
Giòng nước sâu ngựa nản chân bon
Đưa chàng lòng dặt dặt buồn
Bộ khôn bằng ngựa thủy khôn bằng thuyền
Nước trong chảy lòng phiền khôn xiết
Cỏ xanh thơm dạ nhớ khó quên
Nhủ rồi tay lại trao liền
Bước đi một bước lại vin áo chàng...
Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét