Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009

NHỚ BA MẸ


NHỮNG BÀI THƠ CỦA BA HẢI CHÂU LÚC SINH THỜI

LƯU LẠC GIANG HỒ

Có thân, đành chịu cực cho thân.
Ai để khôn vươn, mối nợ trần.
Cay đắng sự đời tê tái lưỡi.
Chát chúa trần tục lủi xài chân.
Ngày no ngày đói, chi nài trẻ.
Đêm ngủ, đêm không, khổ lắm lần.
Tình cảnh truân chuyên, thôi quá ngán.
Ngặt vì còn mẹ, tiếc gì thân.

THƯƠNG NHỚ MẸ

Nhớ mẹ lòng con mãi thiết tha.
Công ơn dưỡng dục nặng bao la.
Con vừa no ấm, mong đoàn tụ.
Mẹ đã lìa trần dạ xót xa.
Xứ Huế đau buồn ôi chiến cuộc.
Cao nguyên khổ lụy bởi can qua.
Mẹ về tiên cảnh hầu ngoại tổ.
Nhớ mẹ lòng con mãi thiết tha

HY SINH

Đức ruột, không tiền, sống cách chi ,
Bể cạn vừa qua người chửa mạnh
Núi rừng lăn lộn chẳng thường khi.
Yêu nhau, rợt lệ cầu nhâu mạnh.
Ngoảnh mặt chia sầu, dạ quyết ly.
Phân sự chu toàn điều lệnh dạy.
Thấm nhuần triệt để nghĩa sinh hy .

MONG HÒA BÌNH

Thị thành giặc giả tới miền quê.
Hiếu thảo vương mang lắm nặng nề.
Nhớ mẹ giòng châu rơi lả tả.
Thương mình, suối lệ nhỏ lê thê.
Nơi nơi súng nổ vô phương khứ.
Chốn chốn giao tranh, bặc hướng về.
Mong mỏi hòa bình mau vảng lại.
Về thăm quê mạ sướng không chê.
********
NHỚ BA MẸ
Ba ơi thăm thẳm trời cao,
Ngoài hiên mây tạnh lào xào gió đông
Nơi đây vi vút ngàn thông,
Một mình hiu quạnh, lòng trông núi mờ.

Nhớ ngày nào tuổi còn thơ,
Ở bên cha mẹ ấm nhờ tình thương,
Ngày ngày cắp sách tới trường,
Buồn vui bao nỗi cha thường bảo ban,

Ân cần mẹ dặn hỏi han
Học hành chăm chỉ chăm ngoan nên người.
Bây giờ cha viễn phương trời,
Mẹ gìa tóc bạc pha sương đồi mồi

Lòng con thương lắm mẹ ơi
Thương cha quá vãng ,mẹ ngồi âu lo.
Đêm trường nước mắt nhỏ to
Nhớ cha xót ruột
, mẹ hò điệu ru
Trở trời đã hết mùa thu
Một cơn mưa lạnh , thiên thu mẹ buồn
!


Thanh Tài
TƯỞNG NIỆM MỘT NĂM BA MẤT
Hồng Phượng
Thời gian trôi thật nhanh
Thấm thoát đã một năm
Giỗ đầu ngày Ba mất
Ở hai đầu trái đất
Con cháu nhà Hoa Văn
Nhớ mãi ngày buồn nầy
Mẹ một mình một bóng
Nhang khói và kệ kinh
Phu thê trọn nghĩa tình
Mùi hương trầm thơm ngát
Lời kinh nghe nhẹ lòng
Thoát tục, Ba thong dong
Vu Lan về
Tháng bảy mưa ngâu bạc mái đầu
Mỏi mòn chờ đợi suốt canh thâu
Mẹ mong con cái từ đâu đó
Về gọi “Mẹ ơi”, dạ bớt sầu
Vẫn biết từng ngày, Mẹ ngóng trông
Đàn con khôn lớn mãi long đong
Một đời phiêu bạt lo cơm áo
Nghĩ chuyện “hợp tan” nát cõi lòng
Bông hồng cài áo mùa Vu Lan
Báo hiếu lòng con thấy rộn ràng
Nguyện cầu mưa mốc trên ban phát
Sống lâu, khỏe mạnh, Mẹ bình an
Những mùa Vu Lan đến, rồi đi
Còn Mẹ lòng con luôn khắc ghi
Dưỡng dục sinh thành tựa biển lớn
Bông hồng cài áo nhất còn chi
Hồng Phượng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét