Thơ hay , Mai Thảo
Em đủ mười phuơng từ tuổi nhỏ ,
Ngần ấy phuơng anh tới tuổi già .
Tuổi ư ? Hồn vẫn đầy trăm gió ,
Thổi suốt đêm ngày cõi đó ta .
Chế lấy mây và gây lấy nắng ,
Chế lấy đừng vay mượn đất trời .
Để khi nhật nguyệt xa vắng ,
Đầu thềm vẫn có ánh trăng rơi .
Đừng khóc dẫu mưa là nước mắt ,
Đừng đau dẫu đá cũng đau buồn .
Tâm em là Bụt anh tâm Phật ,
Trên mỗi tâm ngời một nhánh hương .
Em đã hoang đường từ cổ đại ,
Anh cũng thần tiên tự xuống đời .
hai ta là cố nhân tài tử ,
Ngự mỗi thiên thần ở mỗi..ngôi .
Mai Thảo
Em đủ mười phuơng từ tuổi nhỏ ,
Ngần ấy phuơng anh tới tuổi già .
Tuổi ư ? Hồn vẫn đầy trăm gió ,
Thổi suốt đêm ngày cõi đó ta .
Chế lấy mây và gây lấy nắng ,
Chế lấy đừng vay mượn đất trời .
Để khi nhật nguyệt xa vắng ,
Đầu thềm vẫn có ánh trăng rơi .
Đừng khóc dẫu mưa là nước mắt ,
Đừng đau dẫu đá cũng đau buồn .
Tâm em là Bụt anh tâm Phật ,
Trên mỗi tâm ngời một nhánh hương .
Em đã hoang đường từ cổ đại ,
Anh cũng thần tiên tự xuống đời .
hai ta là cố nhân tài tử ,
Ngự mỗi thiên thần ở mỗi..ngôi .
Mai Thảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét